Tình yêu là nguồn động lực và hy vọng giúp nhân vật trữ tình vượt qua khó khăn và đau khổ. Dẫu biết có thể phải đối mặt với một thế giới không hoàn hảo và những trở ngại, họ vẫn tin rằng tình yêu có thể mang đến hạnh phúc và sự trọn vẹn. Điều này cho thấy tâm trí của nhân vật trữ tình luôn chứa đựng hy vọng và niềm tin vào tình yêu, và họ không ngừng mong muốn được tìm kiếm hạnh phúc trong cuộc sống. Vậy, cùng chúng tôi phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong Đây thôn Vĩ Dạ.

Trung tâm sửa chữa điện lạnh – điện tử Limosa
Trung tâm sửa chữa điện lạnh – điện tử Limosa

Phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình 

Bài làm 

Hàn Mặc Tử, như một ngôi sao sáng lấp lánh, tỏa sáng trong bầu trời rực rỡ, tràn đầy những vì tinh tú kỳ diệu. Thông qua những bài thơ của mình, Hàn Mặc Tử đã tuyệt vời thể hiện tình yêu sâu sắc đối với cuộc sống đời thường, đồng thời hướng về tâm linh, những trạng thái tinh khiết và thần tiên. Tác phẩm “Đây thôn Vĩ Dụ” đã được nhiều người đánh giá cao. Mặc dù nó tập trung vào tình yêu – một tình yêu đơn phương, mơ mộng, trong sáng và mang tính chất huyền ảo, không thể phủ nhận rằng Hàn Mặc Tử đã diễn đạt rất tốt về vẻ đẹp và tinh thần của xứ Huế trong thơ ca. “Đây thôn Vĩ Dạ” chỉ gồm 3 khổ và tổng cộng 12 câu thất ngôn.

Bài thơ có thể được coi là một lời trách thầm và cũng là một thông điệp nhẹ nhàng, gửi gắm từ nhân vật trữ tình, trong tâm trạng nhớ nhung và mong chờ.

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên,

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền?

Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong Đây thôn Vĩ Dạ

Nếu mỗi tình yêu được kết nối với một không gian và thời gian cụ thể, thì mỗi hình ảnh của nhân vật trữ tình trong bài thơ này đều liên kết với vườn tược và nhân dân của Vĩ Dạ, đó là những kỷ niệm không thể quên. Hãy cùng nhau trở về thôn Vĩ vào một buổi sớm mai, nơi nằm bên bờ sông Hương êm đềm và thơ mộng, chỉ cách trung tâm cố đô Huế không xa hơn một giờ đi bộ. Thôn Vĩ Dạ từ lâu đã nổi tiếng với cảnh quan xanh tươi và những ngôi biệt thự nhỏ xinh, thoáng đãng, được bao phủ bởi màu xanh của cây lá. Thôn Vĩ Dạ cũng nổi tiếng như sông Hương, núi Ngự, chùa Thiên Mụ… là những biểu tượng của vùng đất này. Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi nhiều nghệ sĩ nổi tiếng như Nguyễn Bính, Bích Khuê, Nguyễn Tuân… đều có cảm hứng và cảm giác xuất phát từ thôn Vĩ Dạ trong tác phẩm thơ của họ.

Sớm mai, ánh nắng mới lung linh trên những cánh cầu cò vẫn còn ướt từ sương đêm. Du khách từ xa đến sẽ thấy hàng cây cầu trước tiên, bởi chúng thường cao hơn những cây cối xung quanh. Đất đai Vĩ Dạ phì nhiêu, được con người chăm sóc và làm đất cẩn thận; do đó, cây cối ở đây xanh tốt và tươi mơn mởn, sạch sẽ như được chùi rửa, mài giũa trở thành những cành vàng lá ngọc. Một câu thơ nói:

Lá trúc che ngang mặt chữ điền?

Đây thực sự là một sáng tạo độc đáo. “Mặt chữ điền” gợi cho người đọc hình dung đến hình ảnh của những người dân có khuôn mặt vuông vức, thân hình mạnh mẽ và đầy nam tính. Tuy nhiên, khi hình tượng này được đưa vào trong văn bản thơ và câu thơ: “Lá trúc che ngang mặt chữ điền”, thì ấn tượng nổi bật lại là sự hài hòa, sự gắn kết mật thiết giữa con người và vườn tược quê hương. Như vậy, câu thơ còn thành công trong việc mô tả một nét đáng nhớ, đáng yêu của thôn Vĩ: cảnh quan đẹp tươi, con người đậm nét truyền thống và giàu sức sống.

Liên tiếp sau khổ thơ đầu tiên, có thể thấy khổ thơ thứ hai, nhà thơ đã sử dụng (lành để miêu tả cảnh biển, mây trời xứ Huế và cũng thể hiện niềm hy vọng mơ mộng:

Gió theo lối gió mây đường mây,

Dòng nước buồn thiu hoa bắp bay;

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?

Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình trong Đây thôn Vĩ Dạ

Nhịp điệu nhẹ nhàng, thư thái của xứ Huế được thành công thể hiện: Gió và mây trôi nhẹ nhàng; sông Hương chảy êm đềm. Hoa ngô nhẹ nhàng lung linh theo hướng gió. Khác với khổ thơ trước, khổ thơ thứ hai này miêu tả không gian như một cảnh mộng, tràn ngập ánh trăng. Nhà thơ không chỉ cho chúng ta nhìn bằng mắt, mà quan trọng hơn, ông “nhìn” bằng thế giới tâm linh của mình. Do đó, không có ranh giới giữa thực tại và giấc mơ, và có vẻ như đến cuối thế giới tâm linh, thế giới mộng ảo tràn ngập hơn thế giới hiện thực. Vì là một giấc mơ, nên có sự băn khoăn mộng mơ: ‘Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó – Có chở trăng về kịp tối nay?’ Thuyền trăng đã được nhiều nhà thơ nhắc đến, nhưng ‘sông Trăng’ có lẽ là sáng tạo đầu tiên của Hàn Mặc Tử. Trong những câu thơ trên, có vẻ như có sự mong chờ, niềm hy vọng, và cũng có nỗi buồn lẫn lộn của nhà thơ. Ở đây, không chỉ có tính đặc sắc của một phong cách miêu tả đúng bản chất của một vùng đất, mà quan trọng hơn là: những nét miêu tả đó gợi lên trong người đọc một tình yêu tinh tế, tao nhã, sâu sắc và rộng lớn. Những ấn tượng đó sẽ được nhà thơ làm nổi bật qua khổ thơ kết thúc.

Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

Ai biết tình ai có đậm đà?

Xứ Huế nổi tiếng với mưa nhiều và sương khói dày đặc. Vì vậy, liệu khổ thơ trên có thể được coi là hình ảnh chân thực, tương tự như “hàng cau”, “lá trúc”, “hoa bắp”… trong những khổ thơ trước đó? Sương khói trắng và áo em trắng: Vì thế, nếu nhà thơ chỉ nhìn thấy hình bóng người (hình ảnh), thì điều đó cũng dễ hiểu. Tuy nhiên, như đã đề cập, Hàn Mặc Tử là một nhà thơ lãng mạn thực sự, điều quan trọng là ông đã nói bằng tâm tưởng, gieo vào lòng người đọc một chút sự nao lòng: Người con gái Huế thật tươi đẹp, tinh tế và huyền ảo quá; không ai biết tình yêu của họ có bền vững, hay chỉ là mờ ảo như sương khói xứ Huế? Ở đây, có vẻ tác giả cảm thấy mình bị lạc lõng, trước một tình yêu đơn phương lung linh, huyền ảo. Nếu nhận ra rằng Hàn Mặc Tử là một người tài hoa, luôn khao khát tình yêu; nhưng căn bệnh phong tật đã khiến ông không thể có được một tình yêu trọn vẹn.

Nhà thơ đã phải trải qua cuộc sống cô đơn, đôi khi trên chiếc thuyền nhỏ lênh đênh không có bến cảng, đôi khi khắc khoải ở dãy núi ven thành phố, và cuối cùng phải trải qua cảnh tuyệt vọng nằm trong bệnh viện Tuy Hòa chờ cái chết… Chúng ta càng thông cảm với một chút tức giận, trách móc tưởng như vô lý của cây bút tài hoa, đồng thời cảm thấy đau khổ này. Phải yêu người Vĩ Dạ, tức là phải yêu xứ Huế; hiểu về xứ Huế, kết nối một cách sâu sắc đến đâu, thì thi sĩ mới có thể nói về tình yêu, về xứ Huế một cách đúng và tuyệt vời

Trên đây là phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong Đây thôn Vĩ Dạ của Trung tâm sửa chữa điện lạnh – điện tử Limosa. Qua các đây, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về tâm trạng của nhân vật trữ tình và cảm nhận được sự đau khổ và bất hạnh mà họ phải gánh chịu. Tuy nhiên, sự hy vọng và hạnh phúc luôn nằm trong tâm trí của họ khi tin vào tình yêu và mong muốn được hạnh phúc.

Trung tâm sửa chữa Limosa
Trung tâm sửa chữa Limosa
Đánh Giá
hotline